Mỗi người có một thắc mắc, suy tư riêng. Nhưng nhớ cái chính của chúng ta là tỉnh giác. (TKNĐ)
Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016
Không thể cho
Đôi lúc chúng ta muốn an ủi ai đó, muốn can khuyên ai đó... muốn đem bình an cho ai đó...
Nhưng nếu chính mình không bình tâm, thì khó mà nói đến sự bình tâm. Không thể tặng ai một món quà, mà mình không có.
Một lời khuyên một lời nhắc, tưởng như dễ nói, nhưng quả thật là khó mở miệng.
Lời nói khó ảnh hưởng tới người bên cạnh, nếu chính mình chẳng thể hiện được điều mình nói. Đọc một quyển sách lời người xưa mà còn dễ ảnh hưởng hơn. Bởi người xưa chỉ còn lời để lại, còn người nói thì đang sống cạnh đây.
Và đúng là không thể cho những gì mình không có.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét