Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2016

Một thoáng hay mãi mãi


Câu này để nhắc chúng ta nên thành thật khi nói một điều khó nói, người nghe có thể đau nhưng đỡ hơn nói dối, sẽ bị ghi nhớ mãi.

Còn người bị nghe. Ngẫm nghĩ, nhìn lại tâm mình.
Có lẽ hai nỗi đau khác nhau.

Một cái là tổn thương vì sự thật được nghe. Ít nhiều cũng là nỗi đau. Dù thầm lặng hay thốt nên lời.

Một cái là nỗi đau cách khác, sự bị lừa dối, khó tha thứ. Chỉ có thể tạm lưu giữ đâu đó để giữ mối tương giao trước mặt mọi người.

Cả hai vết thương, có thể được lành với thời gian, nếu bạn có đủ thời gian để chờ.

Nhưng sâu xa hơn, chính là hiểu rõ, vết thương nào cũng vì chính chúng ta giữ lại nó mới tồn tại. Ý nghĩ nuôi lớn và giữ lại trong tâm, khiến mọi sự việc cứ tồn đọng mãi.

Nếu nhận rõ, khi mọi việc đã rơi vào tâm, thì chính mình chịu trách nhiệm về điều này. A little while hay forever là do chính mình. Và không ai muốn để tâm mình tổn thương lâu, bạn nhỉ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét