Đọc câu này, ý đầu tiên là: Đúng quá. Xin đừng nói
vô chuyện của tôi khi chưa hiểu vì sao tôi quyết định thế.
Nhưng có lẽ nghĩ thêm một chút nữa, nghe ai chọn lựa
việc gì đó thấy quá vô lý, quyết định nào đó khó chấp nhận…, khoan buột miệng
phê bình. Thử ngẫm lại, hỏi lại xem vì sao bạn mình lại có sự chọn lựa hay quyết
định vô lý như vậy.
Tuy đơn giản vậy, mình có nghĩ lại, mà còn khó nhớ khó
làm, làm sao mong người đối với mình được như thế.
Trước khi bực bội nói lời phê phán ai đó, có lẽ
chính mình như tự thấy bạn mình đang thốt lên câu này, mà lắng tâm từ từ hỏi lý
do.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét