Tình nào có thể được
như câu này nhỉ? “Nhìn một người như chính họ chứ không phải như chính chúng ta
muốn họ phải như vậy”.
Ái dà! Khó nhỉ. Đọc mà
giật mình về những nỗi buồn của ta về nhau, chỉ bởi người chúng ta đang giao tiếp
không giống như ý chúng ta tưởng. Chính vậy đó là bắt đầu mối tương giao không
còn, chỉ còn buồn phiền phê phán nhau cho mọi người cùng biết người đó không
hay gì. Mà không biết rằng để mọi người biết tâm của mình chỉ muốn mọi người phải
sống theo ý mình.
Muốn chấp nhận một người
như chính họ, có lẽ nhìn qua cái nhìn mỗi người có một bản tâm trong sáng như
nhau, còn những biểu hiện đang có chẳng qua chỉ là bóng của nghiệp lực. Hiểu được
vậy mới mong có thể nhìn một người với tâm cảm thông thương mến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét